Sunday 21 August 2016

"Mông xệ thế kia chắc chắn mất rồi con ơi, cẩn thận không nó lừa"




Tôi không biết nên nói với mẹ thế nào bây giờ nữa, giải thích đằng nào thì cũng khó.


Tôi và Trâm yêu nhau hơn 2 năm thì tôi đưa cô ấy về ra mắt. Thời điểm đó cả 2 chúng tôi đều đã ra trường, đi làm và có công việc đàng hoàng.


Trâm là cô gái tốt, quê ở xa nhưng về Hà Nôi học đại học, yêu tôi nên cô ấy quyết tâm bám lại Hà Nội, không về quê nữa, nhà tôi ở ngoại thành. Hai đứa xác định thời gian ngắn nữa sẽ kết hôn để ổn định cuộc sống.


Trâm là cô gái khéo léo, đảm đang, nết na. Vì thế đưa Trâm đi đâu tôi cũng yên tâm và hãnh diện về cách đối nhân xử thế của cô ấy, Trâm nấu ăn cũng ngon, tôi càng bớt lo vì mẹ tôi vốn dĩ rất đề cao những cô gái biết nội trợ.


chia-tay-phunutodayvn01


Ảnh minh họa


Hôm tôi đưa Trâm về, mẹ tôi cũng có vẻ hài lòng vì thấy Trâm nhanh nhẹn, tháo vát, cô ấy xuống bếp một loáng là đã nấu xong bữa cơm ngon lành. Tôi thấy vui lắm, bước đầu coi như ổn.


Vậy mà hôm đấy sau khi Trâm về, mẹ gọi tôi lại rồi to nhỏ: “Mày yêu con Trâm lâu chưa, mẹ thì không chê gì nó, nhưng mấy dì mấy cô nhìn thấy, ai cũng bảo mông xệ thế kia là mất rồi, cẩn thận mà đổ vỏ đấy con”.


Tôi nghe mẹ nói mà choáng váng, người cô ấy thế, đâu liên quan gì tới chuyện còn hay mất, mà cô ấy có mất cũng là mất với tôi. Tôi là người đầu tiên của Trâm.


Tôi chưa biết giải thích thế nào với mẹ. Vì mẹ tôi không chấp nhận chuyện quan hệ nam nữ trước hôn nhân, nếu tôi nói Trâm ở với tôi mẹ càng ghét cô ấy hơn, nhưng nếu không nói, để mẹ hiểu lầm rồi phản đối thì càng tội cho Trâm và khó khăn cho chuyện của 2 đứa hơn. Giờ tôi nên làm gì đây?




"Mông xệ thế kia chắc chắn mất rồi con ơi, cẩn thận không nó lừa"

Note: only a member of this blog may post a comment.